Ai đó đã từng nói: "Thà rằng chấp nhận đau vì bước chân trần trên sỏi đá, còn hơn phải chịu đau vì mang một đôi giày không vừa vặn với mình".
Có đôi khi, rất nhiều thứ tốt đẹp trên cuộc đời này lại giống như những đôi giày chẳng thể vừa chân. Dù bạn có yêu thích và khao khát chúng đến đâu đi chăng nữa, thì việc cố ních chân vào những chiếc giày ấy chỉ đem tới cho chúng ta sự tổn thương, đau đớn và thiệt thòi.
Suy cho cùng, thứ tốt nhất chưa hẳn là thứ hợp với ta nhất. Và chỉ khi bạn tìm thấy cho mình một đôi giày vừa chân, bạn mới có thể bước đi vững vàng trên con đường nhân sinh thuộc về mình.
Điều bất hạnh lớn nhất trong đời người chính là không nhận thức được giá trị của bản thân để rồi suốt đời theo đuổi những ước vọng xa rời, phi thực tế và cuối cùng nhận lấy kết cục thảm hại.
Nhân sinh tại thế, tâm hồn phong phú mới là điều quan trọng. Còn tâm mang dục vọng, truy cầu vật chất thì dẫu có nhiều bao nhiêu cũng là không đủ. Đây chính là tâm tham mà tự khổ ...
Học nói chỉ mất 2 năm nhưng học cách im lặng thì phải mất cả đời.
Bò theo cách ngược đời, đuôi đi trước đầu theo sau, con rắn gặp kết cục đủ đau để cảnh tỉnh nhiều người.